Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

Đất mẹ cho ta sự sống và đón nhận ta khi về già


Đôi khi bằng lời nói
Thì chẳng thể trao nhau
Cũng có khi im lặng
Mới thấy tình thật sâu

Cuộc đời như giấc mộng
Mới đó mà đã tan
Bông hoa nào mới nở
Mà ngày mai không tàn

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

mưa giăng mái đầu



mưa xuân giăng dài lắm
ướt cả tơ nhện rồi
trời thì xanh tối ngắt
che mắt buồn em ơi...
 
tôi thích đi du xuân
tới những nơi cửa Phật
ướp hồn mình trầm khuất
hoa bưởi... ơ mùa xuân!

em có đi cùng tôi không
về nơi mình yên ấm
về nơi hồn bỗng rộng
người với người yêu nhau

em đi cùng tôi nhé
đi, đi nào em ơi
bỏ lại tờ tiền lẻ
cho cuộc đời xanh xao

tôi cứ mơ ngày mình cùng ngắm hoa bưởi
trên một ngọn núi cao
nước chè thì xanh- tình thì ngọt ngào

em sẽ không thấy buồn đâu
thật đấy!
em sẽ không cười đâu 
thật đấy!
có lẽ em còn khóc nữa...
giọt nước mắt khi chạm vào điều trong trẻo nhất
hoa bưởi trắng và mưa giăng mái đầu.

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Một căn miếu hoang
Năm giữa cánh đồng làng
Thiên hạ đi qua đi lại
Chẳng buồn thắp nhang

Lòng buồn tìm nơi góc khuất
Che mặt  trời bỏng gắt
Nhận ra đời khổ đau
Chân bước về đâu

Mưa rơi qua mắt Bụt
Nước mắt của thế gian
Dẫu có tràn, có tràn
Người ta vẫn khóc

Về ới a, về ới à
Về đâu ta
Ta về đâu
Đi nơi đâu
Tìm áo nâu
Mặc áo màu
Mà Tim áo nâu!





Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

tháng 8

Vào Fb của bạn, nhìn thấy một đôi mắt nhắm hờ trên avarta… cùng chiếc áo vàng nhạt
Có lẽ cuộc đời với người ấy, đã nhạt theo một cách nào đó…., mình nhớ câu hát trong bài hát của Trịnh Ngoài kia không còn nắng mềm ngoài kia ai còn nhớ tên”…...........sao ông ấy cứ sáng tác những bài hát như một tiếng thở dài buồn so, buồn hiu, và buồn dài thượt như thế nhỉ.

Ông ấy thở dài hộ bao nhiêu con người, và bao nhiêu con người đã nhìn vui và buồn chảy qua kẽ ngón tay như ông ấy?

Hiểu mình thật khó, vì hiểu mình thì cũng hiểu được người khác nữa…nhưng không hiểu và hiểu lầm thật dễ. Chéo ngoe!

Ông ấy cũng viết cả về Tôi ơi đừng tuyệt vọng nữa…..em là tôi và tôi cũng là em…..em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh.

Ánh sáng cuối đường hầm bao giờ cũng tuyệt, nó tuyệt không phải vì nó sáng, nó tuyệt vì người ta vừa phải đi qua thật sâu và thật lâu trong bóng tối.
_một đêm mưa_


Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

An



“Vào lúc nào đó, ở nơi nào đó, bạn cần nhận một điều gì đó làm chân lý. Nhưng nếu bạn bám vào điều đó quá chặt, thì ngay cả khi chân lý hóa hiện làm người và gõ cửa nhà bạn, thì bạn cũng sẽ không mở cửa đón nó- Đức Phật”……………..
Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật!
Giờ con lại nằm xuống chiếc giường nhỏ với đệm ấm và chăn êm, chập chờn đón đợi giấc ngủ…….con chợt nhận ra một điều KHÔNG CÓ HẠNH PHÚC vì thế mà chẳng tồn tại khổ đau. 

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

Được tin Yahoo sẽ đóng cửa blog nên mình mon men sang google làm cái blog mới này.....có nhiều địa chỉ cần làm mới, địa chỉ mới cần làm đầu tiên là tên miền liên kết tới blog.....nào là đủ cái bị trùng với tên miền của blogger khác......sao mà ý tưởng "nhỏ" cũng dễ bị trùng nhau đến thế...."Khi người ta không nhằm thì rất dễ bắn trúng" lúc mình định out thì chợt nhớ tới giai điệu bài Đi cấy....sao không phải là Bemotcanhsen.blogger.com nhỉ.....ừa thì ....cái đứa Mây nó cũng thích hoa sen, thích lên chùa, và thích .....cầu cho, cầu cho trong ấm, êm êm lại ngoài êm thật nhiều!

Lên chùa bẻ một cành sen 
ăn cơm bằng đèn đi cấy sáng trăng 
ba bốn cô có hẹn cùng trăng, 
có hẹn cùng trăng 
thắp đèn ta sẽ chơi trăng ngoài thềm, 
chơi trăng ngoài thềm 
ý rằng cầu cho, cầu cho trong ấm , êm êm lại ngoài êm