Con đường mây trắng
Tiểu kia mình cứ việc mình. Vô tình biết kẻ hữu tình là ai.
Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015
Đất mẹ cho ta sự sống và đón nhận ta khi về già
Đôi khi bằng lời nói
Thì chẳng thể trao nhau
Cũng có khi im lặng
Mới thấy tình thật sâu
Cuộc đời như giấc mộng
Mới đó mà đã tan
Bông hoa nào mới nở
Mà ngày mai không tàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét